月宮春
樹梢深處掛蟾宮
銀光庭院中
遙看疑是薄霜籠
故鄉思萬重
風過蟲鳴花影動
香凝牆角數枝濃
冷氣飄浮夜靜
曉來迎笑春
NGUYỆT CUNG XUÂN
Thụ sao thâm xứ quải thiềm cung
Ngân quang đình viện trung
Dao khan nghi thị bạc sương lung
Cố hương tư vạn trùng
Phong quá trùng minh hoa ảnh động
Hương ngưng tường giác sổ chi
nùng
Lãnh khí phiêu phù dạ tĩnh
Hiểu lai nghinh tiếu xuân
Huỳnh Chương Hưng
Quy Nhơn 12/4/2025
Thượng khuyết 上闋 (đoạn đầu): mượn ý từ bài “Tĩnh dại tư”
靜夜思
của Lí Bạch 李白.
床前明月光
疑是地上霜
舉頭望明月
低頭思故鄉
Sàng tiền minh
nguyệt quang,
Nghi thị địa thượng
sương.
Cử đầu vọng minh
nguyệt,
Đê đầu tư cố
hương.
(Thấy ánh sáng của trăng ở trước giường,
Cứ ngỡ là sương trên
mặt đất.
Ngẩng đầu lên nhìn vầng
trăng sáng tỏ,
Cuối đầu xuống nhớ đến
quê nhà.)
Thiềm
cung 蟾宮: cũng
gọi là “Quảng Hàn cung” 广寒宮là cung điện
nơi Thường Nga 嫦娥cư trú
trong thần thoại Trung Quốc, tức mặt trăng.
Theo thần thoại, Hậu Nghệ 后羿xin được thuốc trường sinh bất
lão ở chỗ Tây Vương Mẫu 西王母, vợ Hậu
Nghệ là Thường Nga sau khi lén uống đã bay lên cung trăng biến ra con cóc (thiềm
thừ 蟾蜍), trở thành nguyệt tinh, cho
nên người ta gọi Quảng Hàn cung là Thiềm cung, tức mặt trăng.
https://www.zdic.net/hans/%E8%9F%BE%E5%AE%AB
Cung thiềm
bóng đã cao giơ
Mải vui bẻ quế ngại
thưa thớt nhàn
(“Lưu nữ tướng”)
Và
cũng theo truyền thuyết, trên mặt trăng có cây quế, nên trong thơ văn Việt Nam
thường cũng dùng “cung quế” để chỉ mặt trăng.
Cung quế cao xanh đượm khói
Dòng Ngân tĩnh biếc in tàu
(“Hồng Đức quốc âm thi tập”)
(Theo
“Tiếng Việt trong thư tịch cổ Việt Nam” quyển 1 của Nguyễn Thạch Giang)
Hương ngưng tường giác sổ chi
nùng 香凝牆角數枝濃:
mượn ý từ bài “Mai hoa” 梅花của Vương An Thạch 王安石 đời Tống.
墙角数枝梅
凌寒独自开
遥知不是雪
为有暗香来
Tường giác sổ chi
mai
Lăng hàn độc tự
khai
Dao tri bất thị
tuyết
Vi hữu ám hương
lai
(Mấy cành mai nơi góc tường
Vươn lên trong cái rét, riêng
mình nở hoa
Nhìn xa xa thấy màu trắng của
hoa tinh khiết biết không phải là tuyết
Bởi vì từng đợt từng đợt hương ngầm của hoa bay đến)
Tạm dịch
Đêm khuya, trăng treo trên ngọn
cây nơi xa,
Trong sân trải đầy ánh sáng bạc.
Nhìn từ xa ngỡ là lớp sương mỏng
phủ lên trên,
Lại nhớ đến quê nhà ở xa muôn dặm.
Gió thổi trùng kêu, bóng hoa lay
động,
Mùi hương ngưng đọng từ mấy cành
mai ở góc tường.
Khí lạnh nhẹ trôi trong đêm yên
tĩnh,
Sáng sớm mai hoa sẽ cười chào
đón ngày xuân.