CHỮ “VU”
巫
Ở trên là chữ 巫
(vu) trong kim văn.
Thời viễn
cổ, con người nếu sinh bệnh, họ sẽ không đi tìm thầy thuốc mà là tìm “vu sư” 巫师. Vu sư được xem là nhân vật có khả năng câu thông với
thần linh, địa vị xã hội rất cao. Vu sư thông qua cầu đảo, cầu thần linh ban
phúc, xua đuổi yêu ma quỷ quái, trị bệnh cho người. Chữ 巫 (vu)
trong giáp cốt văn giống như một vật kiện mà vu sư sử dụng khi hướng đến thần
linh cầu đảo. Ban đầu chỉ có nữ giới làm vu sư, về sau mới có nam giới làm vu
sư.
Thầy thuốc (y sinh 医生) là một nghề cao thượng đáng được tôn kính. Chúng ta quen gọi “y sinh” 医生 (thầy thuốc) là “đại phu” 大夫 hoặc “lang trung” 郎中. Kì thực, từ “y sinh” 医生xuất hiện sớm nhất vào đời Đường, nguyên ý là: Học sinh học tập y thuật. Vu sư bắt đầu cũng có vai trò “y sinh”.
Quá trình diễn
biến của chữ 巫 (vu)
Huỳnh Chương Hưng
Quy Nhơn 03/02/2023
Nguồn
HÁN TỰ TIỂU THỜI HẬU
TỔ TIÊN ĐÍCH SINH HOẠT
汉字小时候
祖先的生活
Biên soạn: Dương Quân 杨军
Tây An: Thiểm Tây Nhân dân Giáo dục xuất bản xã, 2018