Dịch thuật: Tử Cống vấn vu Khổng Tử ..... (Khổng Tử gia ngữ)

 

子贡问于孔子曰: “夫子之于子产, 晏子, 可为至矣. 敢问二大夫之所自为, 夫子之所以与之者.”

          孔子曰: “夫子产于民为惠主, 于学为博物. 晏子于君为忠臣, 而行为恭敏. 故吾皆以兄事之, 而加爱敬.”

                                                                            (孔子家语 - 辨政第十四)

          Tử Cống vấn vu Khổng Tử viết: “Phu tử chi vu Tử Sản, Án Tử, khả vị chí hĩ. Cảm vấn nhị đại phu chi sở tự vi, phu tử chi sở dĩ dữ chi giả.”

          Khổng Tử viết: “Phù Tử Sản vu dân vi huệ chủ, vu học vi bác vật. Án Tử vu quân vi trung thần, nhi hành vi cung mẫn. Cố ngô giai dĩ huynh sự chi, nhi gia ái kính.”

                                                        (Khổng Tử gia ngữ - Biện chính đệ thập tứ)

         Tử Cống hỏi Khổng Tử rằng: “Thầy đối với Tử Sản, Án Tử, có thể nói là rất mực tôn sùng. Con mạo muội hỏi về hành vi của hai vị đại phu đó, muốn biết nguyên nhân thầy khen ngợi họ.”

          Khổng Tử đáp rằng: “Tử Sản đối với bách tính là vị chủ tử từ huệ, về học vấn có thể nói là bác thông vạn vật. Án Tử đối với quân vương là vị trung thần, hơn nữa phẩm hạnh cung kính lại thông minh nhanh nhẹn. Cho nên ta lấy lễ bậc huynh trưởng mà đối đãi họ, thậm chí còn thêm phần cung kính yêu quý.”

Chú của người dịch

          Khổng Tử gia ngữ 孔子家语: còn gọi là Khổng thị gia ngữ 孔氏家语, nói tắt là Gia ngữ 家语. Đây là bộ trứ tác của Nho gia, nguyên bản có 27 quyển, bản hiện nay có 10 quyển, tổng cộng 44 thiên. Khổng Tử gia ngữ ghi lại tư tưởng cùng ngôn hành của Khổng Tử và môn đệ của Khổng Tử.

          Bản Khổng Tử gia ngữ hiện nay gồm 10 quyển, 44 thiên, Vương Túc 王肃 thời Nguỵ chú. Sau sách có  phụ thêm bài tự của Vương Túc, và “Hậu tự” 后序.

https://baike.baidu.com/item/%E5%AD%94%E5%AD%90%E5%AE%B6%E8%AF%AD/6656586

Quyển Khổng Tử gia ngữ do Vương Ứng Lân王应麟chủ biên, phần tự của Vương Túc để ở đầu sách và không có phần “Hậu tự”.

                                                           Huỳnh Chương Hưng

                                                          Quy Nhơn 19/10/2021

Nguồn

KHỔNG TỬ GIA NGỮ

孔子家语

Chủ biên: Vương Ứng Lân 王应麟

Trường Xuân . Thời đại văn hoá xuất bản xã, 2003

Previous Post Next Post