Dịch thuật: Thuận Trị phế hậu bí sử

THUẬN TRỊ PHẾ HẬU BÍ SỬ

          Khoa Nhĩ Thấm Thân vương Ngô Khắc Thiện 科尔沁亲王吴克善 là thân thích với Nhiếp chính vương Đa Nhĩ Cổn 摄政王多尔衮. Lúc Thuận Trị 顺治 đăng cơ, Ngô Khắc Thiện đưa con gái của mình vào cung, đồng thời Đa Nhĩ Cổn làm chủ việc đính hôn cho Thuận Trị. Đương thời, Đa Nhĩ Cổn xem Thuận Trị như con ruột của mình, mọi việc ông đều đích thân nắm giữ. Năm Thuận Trị thứ 8, con gái của Ngô Khắc Thiện được sách phong làm Phúc Lâm hoàng hậu 福临皇后. Nhưng Thuận Trị vốn không thích hoàng hậu này, tháng 8 năm đó, ông đã phế truất, đưa bà vào lãnh cung.
          Thuận Trị lúc nhỏ, triều chính đều bị Đa Nhĩ Cổn khống chế, sau khi trưởng thành, Thuận Trị rất hận những việc làm của Đa Nhĩ Cổn, lấy cớ mưu phản soán vị, trừ khử gia tộc Đa Nhĩ Cổn đồng thời tước đoạt tước phong vốn có trước đó, nhân vì Đa Nhĩ Cổn có quan hệ thân thích với hoàng hậu, Thuận Trị lại càng oán hận hoàng hậu, cuối cùng bà bị phế vì tội danh “thất đức” 失德.
          Hôm chiếu lệnh phế hậu ban xuống, văn võ cả triều đều kinh hãi. Đại học sĩ Phùng Thuyên 冯铨 là người đầu tiên dâng sớ biện giải:
          Tiền triều, như Hán Vũ Đế 汉武帝, Tống Nhân Tông 宋仁宗, Minh Tuyên Tông 明宣宗 đều được khen là vị quân chủ hiền minh, nhưng đều nhân vì hành vi phế truất hoàng hậu mà bị người đời sau chê trách. Khẩn thiết mong hoàng thượng suy nghĩ kĩ lại, thận trọng mọi cử động, danh tiếng tốt đẹp của thánh thượng thiên thu vạn thế có bị tổn hại hay không là xem quyết định hôm nay của ngài.
          Hoàng đế Thuận Trị xem qua tấu chương, không cho là như thế, mà cho rằng người mà mình phế truất là vô năng, còn nhóm người như Phùng Thuyên chỉ là nhân đó mà mua danh bán tiếng, cần phải nghiêm khắc khiển trách. Lúc bấy giờ Lễ bộ nghi chế ti Viên ngoại lang là Khổng Doãn Việt 孔允樾lại dâng tấu tranh luận:
          Chúng thần khảo sát sự việc đời trước, như Mã hoàng hậu triều Hán, Trưởng Tôn hoàng hậu triều Đường đều giản dị đôn hậu, dưỡng được phúc bình hoà. Còn như Lữ hậu và Võ Tắc Thiên, không phải là không thông minh võ đoán, nhưng cuối cùng lại gây ra động loạn trong thiên hạ, nguy hại đến xã tắc quốc gia. Nay hoàng hậu không nổi danh vì tài năng, nhưng thiên sinh đôn hậu thực thà, làm chủ trong cung có chỗ nào không thoả đáng, sao lại tuỳ tiện thay đổi?
          Đương thời, tiếp tục tranh biện cho hoàng hậu còn có 14 người của nhóm  Ngự sử Tông Đôn 宗敦. Tấu chương dâng lên, Thuận Trị nhất mực không nghe. Ngay lập tức Mãn Châu Thân vương Tế Nhĩ Cáp Lãng 济尔哈朗 dâng tấu phụ hoạ hoàng đế, cuối cùng việc phế truất hoàng hậu thành sự thực.
Nhưng 5 năm sau, Thuận Trị đột nhiên tỉnh ngộ nhận ra quyết định sai lầm phế hậu, thế là hạ lệnh đem tôn hiệu, sách văn, ngọc tỉ của hoàng hậu ban lại theo như lúc trước.

                                                   Huỳnh Chương Hưng
                                                    Quy Nhơn 19/5/2019

Nguồn
ĐẠI THANH HOÀNG ĐẾ KÌ VĂN BÍ SỬ
大清皇帝奇闻秘史
Tác giả: Lưu Gia Bình 刘家平
Nội Mông Cổ nhân dân xuất bản xã, 2004
Previous Post Next Post