景公逐得斩竹者囚之晏子谏
景公树竹, 令吏谨守之. 公出, 过之, 有斩竹者焉. 公以车逐, 得而拘之, 将加罪焉.
晏子入见, 曰: “君亦闻吾先君丁公乎?”
公曰: “何如?”
晏子曰: “丁公伐曲城 (1), 胜之, 止其财, 出其民. 公日自莅之. 有舆死人以出者 (2), 公怪之, 令吏视之, 则其中金与玉焉. 吏请杀其人, 收其金玉. 公曰: ‘以兵降城, 以众图财, 不仁. 且吾闻之, 人君者宽厚慈众, 不身传诛 (3).’令舍之.”
公曰: “善.”
晏子退, 公令出斩竹之囚.
(晏子春秋)
CẢNH
CÔNG TRỤC ĐẮC TRẢM TRÚC GIẢ TÙ CHI
ÁN
TỬ GIÁN
Cảnh Công thụ trúc, lệnh lại cẩn thủ
chi. Công xuất, quá chi, hữu trảm trúc giả yên. Công dĩ xa trục, đắc nhi câu chi,
tương gia tội yên.
Án Tử nhập kiến, viết: “Quân diệc văn
ngô tiên quân Đinh Công hồ?”
Công viết: “Hà như?”
Án Tử viết: “Đinh Công phạt Khúc Thành
(1), thắng chi, chỉ kì tài, xuất kì dân. Công nhật tự lị chi. Hữu dư
tử nhân dĩ xuất giả (2), công quái chi, lệnh lại thị chi, tắc kì
trung kim dữ ngọc yên. Lại thỉnh sát kì nhân, thu kì kim ngọc. Công viết: ‘Dĩ
binh hàng thành, dĩ chúng đồ tài, bất nhân. Thả ngô văn chi, nhân quân giả
khoan hậu từ chúng, bất thân truyền tru (3).’ Lệnh xả chi.”
Công viết: “Thiện.”
Án Tử thoái, Công lệnh xuất trảm trúc
chi tù.
(Án Tử Xuân Thu)
Chú thích
1- Khúc Thành 曲城: địa danh. Di
chỉ nay tại đông bắc huyện Dịch 掖Sơn Đông 山东.
2- Dư 舆: khiêng
3- Bất thân
truyền tru 不身传诛: không đích thân truyền lệnh sát nhân. Ý là giao cho quan lại trị tội.
CẢNH CÔNG ĐUỔI BẮT ĐƯỢC NGƯỜI CHẶT TRÚC
BỎ TÙ ÔNG TA
ÁN TỬ CAN GIÁN
Cảnh
Công trồng trúc, lệnh cho quan lại canh giữ cẩn thận. Cảnh Công ra ngoài, đi
ngang qua nơi đó, trông thấy có người chặt trúc. Cảnh Công liền ngồi xe đuổi
theo, bắt được định trị tội.
Án Tử
vào cung gặp Cảnh Công, nói rằng:
- Ngài có nghe tiên quân Đinh Công của chúng
ta nói chưa?
Cảnh
Công hỏi rằng:
- Như thế nào?
Án Tử
đáp:
- Đinh Công đánh Khúc Thành, giành được thắng
lợi, cấm chỉ tài vật trong thành tuồn ra ngoài, dời dân trong thành ra. Đinh
Công hàng ngày đích thân đến quan sát. Có người khiêng người chết ra khỏi
thành, Đinh Công cảm thấy kì lạ, lệnh cho quan lại kiểm tra, hoá ra là trong
quan tài đều là vàng ngọc. Quan lại xin giết người đó, tịch thu vàng ngọc của
ông ta. Đinh Công bảo rằng: ‘Dựa vào quân đội lấy được thành trì, dựa vào người
đông để mưu đoạt tài vật, đó là điều bất nhân. Huống hồ ta đã nghe qua. Làm một
vị quân chủ của bách tính, cần phải khoan hậu từ ái đối với bách tính, không
đích thân truyền lệnh giết người.’ Lệnh cho tha người đó.
Cảnh
Công bảo rằng:
- Khanh nói hay lắm.
Sau khi
Án Tử rời khỏi cung, Cảnh Công ra lệnh phóng thích tù phạm đã chặt trúc.
Huỳnh Chương
Hưng
Quy Nhơn 22/01/2018
Nguồn
ÁN TỬ XUÂN THU
晏子春秋
Dịch chú: Trần Đào 陈涛
Trung Hoa thư cục, 2007.
Thư Mục:
Nghiên Cứu - Dịch Thuật