Dịch thuật: Thợ may hắc tâm và quan huyện tham tâm

THỢ MAY HẮC TÂM VÀ QUAN HUYỆN THAM TÂM

          Giả Vô Bệnh 贾无病 là thợ may có tiếng ở huyện Hoàng Mai 黄梅, các nhà dù ở xa mấy chục dặm cũng nhất định mời anh ta may cho quần áo.
          Tri huyện họ Mã là vị thanh quan nổi tiếng huyện Hoàng Mai, hàng năm được được dấu son về công tích.
          Mùa đông năm nọ, vào tháng Chạp Mã tri huyện chuẩn bị việc may áo mới cho vợ, con gái và cho mình. Mã tri huyện mời Giả Vô Bệnh đến, sắp xếp cho anh ta một chỗ nơi hành lang bên lầu đọc sách của mình, lúc rỗi Mã tri huyện thích từ cửa sổ nhìn Giả Vô Bệnh làm việc.
          Ngày nọ, Mã tri huyện thấy Giả Vô Bệnh giấu một miếng vải vào trong ngực. “Hừm! hừm! ăn trộm của huyện thái gia rồi!” Mã tri huyện nghĩ bụng. Thế là ông ta viết một tờ giấy rồi gói một viên sỏi, vo tròn lại quăng đến bàn may  của Giả Vô Bệnh. Giả Vô Bệnh mở ra xem, trên giấy viết rằng:
Tài phùng hoài trung tàng khối miên
裁缝怀中藏块棉
(Thợ may trong ngực giấu miếng vải)
          Giả Vô Bệnh mặt nóng lên, biết huyện thái gia đang nhạo mình. Giả Vô Bệnh nghĩ bụng “Lẽ nào ông lại là một vị quan thanh liêm?” Thế là anh ta viết một tờ giấy rồi ném qua lại. Mã tri huyện xem qua, trên giấy viết rằng:
Thính thuyết thanh quan dã tham tiền
听说清官也贪钱
(Nghe nói quan thanh liêm cũng tham tiền)
          Đương nhiên Mã tri huyện biết bản thân mình tham hay không tham. Mã tri huyện lại viết một tờ giấy khác ném qua. Giả Vô Bệnh xem, trên giấy viết rằng:
Ngã hữu thập niên hàn song khổ
我有十年寒窗苦
(Ta đã mười năm khổ nhọc bên cửa sổ)
          Giả Vô Bệnh biết tri huyện đang tự bào chữa. Đọc sách làm quan tốn rất nhiều tiền, tham một chút cũng là bình thường, lẽ nào khi học nghề may lại không tốn tiền sao? Giả Vô Bệnh bất bình, lại viết một tờ giấy nữa ném qua cho Mã tri huyện. Mã Tri huyện mở xem, trên giấy viết rằng:
Ngã hữu tam niên lương mễ tiền
我有三年粮米钱
(Tôi tốn 3 năm tiền cơm gạo)
          Ý tứ cũng đã rõ: học nghề cũng tốn tiền.
          Sự việc như thế, Giả Vô Bệnh và Mã tri huyện huề nhau, không ai thắng thua. Nhưng Mã tri huyện không phục, đường đường là một quan tri huyện tôn quý lại huề với một tay thợ may, còn ra thể thống gì nữa? Huề là thua rồi, thế là ông ta muốn báo thù. Làm sao báo thù đây? Mã tri huyện lấy lí do là ăn trộm vải trừ một nửa tiền công của Giả Vô Bệnh.
          Giả Vô Bệnh biết đấu không lại huyện thái gia, đành hậm hực ra về.
          Một một tết, Mã tri huyện mặc chiếc áo bông mới may, nhưng mặc như thế nào cũng cài cúc không thoải mái, phía sau như vướng một thứ gì. Thế là Mã tri huyện bảo bà vợ tháo ra xem. Lúc bấy giờ Mã tri huyện nhìn thấy ở phía sau  lớp vải bông dày lên một khối, nhìn như một trái tim đen. Xé ra xem, bên trong trái tim đen đó là những mảnh vải vụn lúc may dồn lại.
          Sau này, Mã tri huyện nghe nói Giả Vô Bệnh mắc chứng đau ngực, nhét vải vào ngực chẳng qua là để cho ngực ấm lên.

                                                          Huỳnh Chương Hưng
                                                          Quy Nhơn 24/5/2017

Previous Post Next Post